
Bác Hà ơi, nếu chồng em thương em nhưng lại coi trách nhiệm là gánh nặng, vẫn thích rong chơi và xem sự hy sinh của em là điều hiển nhiên… thì em nên làm gì để giữ hạnh phúc, mà không thấy mình cứ mãi chịu thiệt thòi?
Khi Chồng Thương Nhưng Vẫn Coi Trách Nhiệm Là Gánh Nặng
Chị em thân mến, hôn nhân chưa bao giờ là một cuộc chạy đua với thời gian. Nó cũng không phải là một cái đích để đánh dấu rằng “tôi đã đủ lớn”. Theo góc nhìn của bác Hà, sự trưởng thành không đến từ tuổi tác, mà đến từ cách một người đàn ông biết trân trọng, gánh vác và dám chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của người phụ nữ đi bên mình.
Sự gửi gắm của người phụ nữ
Khi một người phụ nữ chọn lấy chồng, nghĩa là chị em đã gửi gắm cả tuổi xuân, niềm tin và tương lai vào tay người đàn ông ấy. Bác Hà nhận thấy, điều mà phụ nữ thực sự cần không chỉ là danh xưng vợ chồng hay một tờ giấy hôn thú. Thứ họ mong mỏi chính là một bờ vai đủ vững để tựa vào, một bàn tay đủ ấm để nắm chặt trong những tháng ngày giông gió.
Nỗi lòng của những người vợ
Trong quá trình làm nghề, bác Hà đã lắng nghe nhiều chị em đến than thở: “Anh ấy thương em đó, nhưng vẫn coi trách nhiệm là gánh nặng, vẫn mải rong chơi, và xem sự hy sinh của em là điều hiển nhiên.” Những lời nói ấy tưởng chừng đơn giản, nhưng ẩn chứa nỗi đau sâu thẳm. Bởi khi đã chọn gắn bó, phụ nữ chỉ mong một mái ấm thật sự, nơi họ được yêu thương và thấu hiểu.
Hệ quả của sự chưa trưởng thành
Theo quan sát của bác Hà, đàn ông chưa đủ trưởng thành thường biến hôn nhân thành sự ràng buộc mệt mỏi. Họ đặt tự do cá nhân cao hơn gia đình, không nhìn nhận sự hy sinh của vợ, và coi trách nhiệm làm chồng, làm cha là một áp lực. Kết quả là thay vì mang đến hạnh phúc, hôn nhân lại trở thành nguồn gốc của tổn thương – cho cả hai phía.
Trưởng thành là gánh vác và chở che
Bác Hà cho rằng, sự trưởng thành không phải thể hiện qua những lời yêu thương ngọt ngào, mà ở chỗ dám đứng ra gánh vác, chở che và đồng hành cùng người phụ nữ đi qua chặng đường dài. Khi một người đàn ông hiểu rằng gia đình không chỉ là “nơi để về”, mà còn là nơi cần gìn giữ, lúc đó anh mới thực sự sẵn sàng để bước vào hôn nhân.
Khi nào mới thật sự sẵn sàng?
Nếu trong lòng người đàn ông vẫn còn do dự giữa trách nhiệm và tự do, vẫn xem hôn nhân là sự ràng buộc… thì bác Hà khuyên: hãy chậm lại. Đừng vì áp lực tuổi tác hay sự thúc giục của bạn bè mà vội vàng. Một cuộc hôn nhân thiếu sự trưởng thành sẽ khó lòng mang lại hạnh phúc, chỉ gieo thêm khổ đau.
Lời nhắn gửi từ trải nghiệm của bác Hà
Đi qua hơn nửa đời người, chứng kiến bao cảnh đời, bác Hà càng tin rằng: sự trưởng thành thật sự của một người đàn ông chính là “liều thuốc” quý giá nhất để giữ hôn nhân bình yên. Chỉ khi đó, người phụ nữ bên cạnh mới có thể mỉm cười và nói rằng: “Trao cả cuộc đời cho anh là quyết định đúng đắn nhất của đời.”
— Thạc sĩ, Bác sĩ Đỗ Thanh Hà —

Tôi muốn gìn giữ một nền YHCT chính thống, bài bản, để người bệnh hôm nay và thế hệ mai sau – đặc biệt là phụ nữ – có cơ hội được chữa lành từ gốc, nuôi dưỡng thân – tâm – khí một cách toàn diện.
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!